Khi muốn từ bỏ hãy nghĩ đến lúc bắt đầu

Trong kho tàng danh ngôn cuộc sống có rất nhiều câu nói ý nghĩa nhưng có một câu danh ngôn mà tôi rất tâm đắc đó là: “Khi muốn từ bỏ hãy nghĩ đến lúc bắt đầu”. Tại sao lại thế? Hôm nay tôi sẽ kể cho các bạn nghe câu chuyện của đời tôi.

Vâng, cuộc sống vốn không phải trải đầy hoa hồng dành riêng cho bất cứ một số phận nào. Cuộc sống là một chuỗi những khó khăn, thử thách. Nhưng chúng ta sinh ra đã được định sẵn phải trải qua những thử thách, khó khăn để khôn lớn và trưởng thành.

Vậy, khi bạn đứng trước những thử thách những khó khăn của cuộc sống bạn đã làm gì? Đã khi nào bạn có ý định bỏ cuộc khi gặp trắc trở? Đã khi nào bạn muốn buông xuôi khi đối diện những biến cố không may? Và đã khi nào bạn bật khóc vì thấy mình chạm tay đến cánh cửa thành công, nhưng rồi cánh cửa ấy lại không mở ra với bạn?

Tôi có thể nói rằng tôi đã trải qua tất cả các cung bậc cảm xúc, đau khổ tột cùng về tinh thần và thể xác ấy.

Khi muốn bỏ cuộc hãy nghĩ đến lúc bắt đầu 1

Tôi đã từng bật khóc trước những lời đàm tiếu của mọi người xung quanh, tôi đã từng bất lực khi không còn một ai lắng nghe bản thân mình.

Tôi đã từng phó mặc cuộc sống và đổ lỗi cho hoàn cảnh. Vào lúc ấy, tôi cho rằng có lẽ đấy là khoảng thời gian tăm tối nhất trong cuộc đời của tôi. Tôi nằm trên chiếc giường nhỏ trải ga trắng tinh. Bao trùm cả bầu không khí ấy là một mùi thuốc sát trùng nồng nặc và những lời nói của một ai đó nhẹ nhàng hòa cùng tiếng kêu tút tút của cái máy dựng ngay bên cạnh tôi.

Vâng, đấy là lúc tôi đang nằm trên bàn mổ chuẩn bị cho cuộc phẫu thuật do tai nạn mà tôi gặp phải vào đúng ngày sinh nhật tròn 15 tuổi của mình. Lúc ấy trong đầu tôi miên man biết bao suy nghĩ.

Tôi cảm thấy hối hận vì những hành động nông nổi và thiếu may mắn của mình. Tôi ghét tôi của hiện tại, phiền phức và vô dụng. Vào cái ngày mà lẽ ra tôi phải được vui vẻ và hạnh phúc (ngày sinh nhật của tôi) thì tai họa lại ập đến.

Tôi muốn được yêu thương nhưng có lẽ chưa đủ may mắn. Cuộc phẫu thuật ấy cứ phải làm đi làm lại nhiều lần do bị nhiễm trùng tuyến nước bọt và dò tủy. Đối với bạn một tai nạn có thể không ảnh hưởng nhiều đến cuộc sống nhưng với tôi và gia đình tôi, nó là một sú sốc vô cùng lớn. Khi bạn sinh ra trong một gia đình đông con, nghèo khổ và bần cùng, bố mẹ bạn phải làm thuê làm mướn để “chạy ăn” từng bữa thì một ca phẫu thuật với khoản tiền viện phí lên tới trăm triệu đồng dường như là một sự bất khả kháng với gia đình tôi.

Tôi thấy được sự lo lắng hằn lên trên khuôn mặt của cha và nỗi xót xa nghẹn ngào trong cổ mẹ. Những may mắn cho tôi vì đã nhận được rất nhiều sự giúp đỡ của mọi người, từ người quen cho tới người lạ, người ở xa và cả người ở gần… Cuối cùng cuộc phẫu thuật cũng đã thành công.

Rồi những ngày tháng “an dưỡng” sau đó là những ngày tháng dài đằng đẵng. Chiếm trọn trong tâm hồn tôi là sự bi quan, là sự cô đơn, là sự lo lắng… Không có ai để trò chuyện, không có ai để than thở, chẳng một ai quan tâm đến cảm xúc của tôi cả. Nhìn bạn bè cố gắng còn mình thì chênh vênh chẳng biết tương lai về đâu.

Năm nay, tôi đang học lớp 9, chỉ còn vài tháng nữa tôi sẽ cùng bạn bè của mình tham gia kỳ thi tuyển sinh vào lớp 10 trung học phổ thông. Ước mơ của tôi là được đi học cấp 3 và tôi đã tự tin rằng mình sẽ làm được. Đi học để sau này có một cuộc sống tốt hơn, một tương lai tươi sáng hơn.

Tôi đã từng rất vui vẻ, đầy nhiệt huyết nhưng … đó là tôi của ngày trước, cô gái vô tư hồn nhiên ấy đâu rồi, buồn lắm, mệt lắm, chỉ là không nói ra thôi. Tôi nghĩ mọi thứ  chấm hết rồi, tương lai của tôi, ước mơ được đi học của tôi và rất nhiều thứ khác nữa…

Khi muốn bỏ cuộc hãy nghĩ đến lúc bắt đầu 2

Tôi đã từng yếu đuối như thế đấy, mặc cảm và sợ hãi, từ chối mọi cơ hội để trưởng thành hơn.

Tôi day dứt trong lòng nhiều lắm và rồi tôi chán nản buông xuôi tất cả những mơ ước thuở ban đầu. Nhưng chính lúc ấy tôi đã nhận được rất nhiều lời động viên của gia đình và mọi người xung quanh, tôi đã đọc một vài cuốn sách và ngộ ra một điều rằng: “Trước khi từ bỏ hãy nghĩ đến lúc bắt đầu”.

Và tôi bắt đầu nghĩ: tôi sinh ra trong một gia đình nghèo khó, bố mẹ không biết đến con chữ nên cả đời lọ mọ, quanh quẩn trong gian nhà lụp sụp, làm mãi mà không khấm khá lên được.

Vậy nếu tôi từ bỏ cơ hội học hành, phải chăng cuộc đời của bố mẹ sẽ lặp lại trong cuộc đời tôi? Nếu tôi từ bỏ ước mơ đi học thì những năm tháng ngồi trên ghế nhà trường trước đó là những năm tháng sống hoài sống phí sao? Tôi còn không đủ điều kiện để tốt nghiệp cấp Trung học cơ sở.

Nếu từ bỏ ước mơ đi học thì không chỉ tôi từ bỏ chính mình mà còn từ bỏ cả mong ước, kỳ vọng của bố mẹ dành cho mình.

Nếu từ bỏ ước mơ đi học, tôi đã phụ lại tấm lòng của tất cả những người đã gom góp tiền làm phẫu thuật cho tôi. Không, tôi sẽ không thể là người như vậy.

Tôi không nên là người như vậy. Tôi phải tìm lại con người của tôi trước đây, phải vì những năm tháng nỗ lực trước đây và cả giây phút trải qua đau đớn thể xác kia để tìm lại chính mình.

Tôi đã chậm mất một năm học so với bạn bè cùng trăng lứa nhưng tôi sẽ không bỏ cuộc đâu, tôi sẽ bước từng bước một để thực hiện ước mơ của mình. Bởi tôi còn nợ cuộc đời này quá nhiều thứ, tôi nợ công ơn sinh thành nuôi dưỡng của cha mẹ.

Tôi nợ sự quan tâm dạy bảo ân cần và sự kỳ vọng của thầy cô. Và trải qua bi kịch này, tôi đã nợ ân tình của cả xã hội. Nếu không có bà con láng giềng đùm bọc, nếu không có xã hội dang tay giúp đỡ thì cuộc phẫu thuật của tôi đã không thể thực hiện và có lẽ tôi cũng không được như bây giờ. Mặc dù con đường phía trước của tôi còn vô vàn những khó khăn trắc trở nhưng tôi sẽ đối mặt với nó, chiến đấu và vượt qua nó. Chỉ có như thế tôi mới đền đáp được một phần nào đó công ơn của cha mẹ, thầy cô và xã hội.

 

Vâng, ai cũng có cho mình những lựa chọn riêng: hoặc là đứng dậy và bước tiếp, hoặc là mãi vùi chôn mình ở hố đen của sự thất bại.

Sự lựa chọn ấy sẽ quyết định tương lai của mỗi người. Con người nhiều lúc hơn nhau chỉ ở một lần ta cố gắng. Chính vì thế, khi đứng trước khó khăn ta đừng nản chí, nản lòng. Thay vào đó, ta hãy quyết tâm, cố gắng, nỗ lực hết mình để tìm kiếm thành công.

Sự thất bại chính là trải nghiệm để cho con người trưởng thành và khôn lớn. Vì thế, bạn đừng bao giờ ngại khó khăn. Bước qua gian khổ, hạnh phúc mới thực sự vẹn tròn bởi đời người là cuộc hành trình vượt qua những thử thách. Hãy luon nhớ “Trước khi từ bỏ hãy nghĩ đến lúc bắt đầu”.

Mai Huệ