Trích dẫn hay trong sách Không Gia Đình

1. Chúng tôi mải miết đi qua nhiều cảnh quạnh hiu buồn tẻ. Hết các bãi hoang lại đến những cánh đồng cây mọc lúp xúp. Phóng tầm mắt ra xa, chỉ thấy mấy ngọn đồi trọc chóp tròn. Trước kia tôi đã hình dung các cuộc hành trình khác hẳn với cảnh thực bày ra trước mắt tôi hôm nay. -(Trang 48)

> > Xem thông tin sách ở Tiki hoặc Shopee hoặc Fahasa hoặc Kim Đồng

khong-gia-dinh01-min
2. Không phải vì lười nhác mà đã có lần tôi hối tiếc như vậy. Tôi hối tiếc chỉ vì tôi tự ái thôi. – (Trang 70)

> > Xem thông tin sách ở Tiki hoặc Shopee hoặc Fahasa hoặc Kim Đồng

khong-gia-dinh-04-min
3. Đáng lẽ ở địa vị chúng tôi, chịu lép vế trước thì hơn. Sự tranh chấp giữa những người làm trò rong khốn khổ như chúng tôi với người cảnh sát là một cuộc tranh chấp không ngang sức. – (Trang 89)

> > Xem thông tin sách ở Tiki hoặc Shopee hoặc Fahasa hoặc Kim Đồng

khong-gia-dinh-05-min
4.Tài sản của chúng ta chỉ còn vẻn vẹn có ba xu. Ta phải thắt lưng buộc bụng. – (Trang 105)

> > Xem thông tin sách ở Tiki hoặc Shopee hoặc Fahasa hoặc Kim Đồng

khong-gia-dinh-02-min
5. Trong bài ngụ ngôn này nói gì? Tôi tự hỏi như thế. Nói về một con cừu. Thế là tôi nghĩ đến những con cừu. Rồi tôi nghĩ tới chuyện chúng đang làm gì? “Đàn cừu đang sông an toàn trong chuồng”. Tôi trông chúng nó an toàn. Khi tôi đã trông thấy chúng nó rồi thì tôi không quên nữa. – (Trang 130)

> > Xem thông tin sách ở Tiki hoặc Shopee hoặc Fahasa hoặc Kim Đồng

khong-gia-dinh-06-min
6. Tình cảnh chúng tôi thật bi đát. Tôi chưa bao giờ nhìn cảnh tuyết rơi mà không thấy nao lòng, kể cả khi đứng trong phòng nhìn qua cửa kính, trong phòng lại có lửa ấm, huống hồ bẫy giờ lại đang ở ngoài trời, bốn chung quanh là tuyết, lạnh đến xương. Tuy vậy, chúng tôi vẫn phải tiếp tục đi lên, không được nản lòng, vì chân càng ngày càng lún sâu dưới tuyết, tuyết đã lên đến ống chân, mũ chúng tôi phủ đầy tuyết, – (Trang 154)

> > Xem thông tin sách ở Tiki hoặc Shopee hoặc Fahasa hoặc Kim Đồng

khong-gia-dinh-07-min
7. Tôi đã được nghe nói nhiều về các kỳ quan của thành phố Paris. Tôi cứ tưởng rằng phải có những cái gì khác thường báo trước những kỳ quan ấy từ xa kia. Thấy lạ nhưng tôi không dám hỏi cụ chủ tôi. Trong bụng chỉ nghĩ rằng đến đây phải được nhìn thấy những cái giàu sang như phố xá toàn là những lâu đài cẩm thạch, dân phố ngoài đường mặc toàn nhung lụa. Tôi nghĩ là tất nhiên phải như thế. – (Trang 186)

> > Xem thông tin sách ở Tiki hoặc Shopee hoặc Fahasa hoặc Kim Đồng

khong-gia-dinh-08-min
8. Tuy thế, tôi tin rằng tôi sẽ lao động được, lao động giỏi, lao động dũng cảm như những người chung quanh. – (Trang 239)

> > Xem thông tin sách ở Tiki hoặc Shopee hoặc Fahasa hoặc Kim Đồng

khong-gia-dinh-03-min
9. Lâu dần người ta không muốn nói năng gì nữa. Trước kia thao thao bất tuyệt, bây giờ im bặt chẳng nói một lời. Nếu ai có lên tiếng thì cũng chỉ nói về hai vấn đề: người ta dùng phương pháp gì để đến được với chúng tôi và chúng tôi mắc kẹt dưới này mấy ngày rồi. – (Trang 347)

> > Xem thông tin sách ở Tiki hoặc Shopee hoặc Fahasa hoặc Kim Đồng

khong-gia-dinh-10-min
10. Có những người thông thái nhất cũng có những điều họ không biết. – (Trang 372)

> > Xem thông tin sách ở Tiki hoặc Shopee hoặc Fahasa hoặc Kim Đồng

khong-gia-dinh-09-min

Mỹ Linh