Ai cũng có một thời đã qua đáng để nhớ về
Về nội dung, Tháng ngày mê mải là tập hợp những bài tản văn của anh kỹ sư Lê Ngọc Sơn. Với ba phần: Phố xưa – bạn cũ, Những cung đường tuổi trẻ, Tôi đi tìm tôi, cuốn sách đưa người đọc đi qua những giai đoạn cuộc đời của tác giả. Có lúc hoài niệm, có lúc chênh vênh, có lúc giòn giã tiếng cười, có lúc lại man mác buồn.
Mặc dù là câu chuyện của tác giả, nhưng đâu đó, mình lại thấy hình ảnh tuổi thơ của mình và nhiều thế hệ ở trong đó. Đó là những ngày đói kém, những ngày tinh nghịch của tuổi học trò, những ngày êm ả bên mẹ cha và gia đình. Thực lòng, đọc Tháng ngày mê mải, mình thấy sự gần gũi và quen thuộc đến lạ qua từng câu chuyện.
“… Mình lớn lên, cảm giác như không gian nhỏ hẹp đi. Cái man mác buồn bơ vơ của ngày nhỏ cũng không còn nữa. Thiếu thốn qua đi, kỷ niệm không còn nguyên sơ nữa. Thời của mình bước qua giữa nghèo khó và đủ đầy, bước qua giữa thô sơ và công nghệ số… Thiếu mà đủ, nhưng sao đủ mà vẫn thấy thiếu?!”
Về văn phong, tác giả viết bằng lời văn nhẹ nhàng, đơn giản, không quá văn chương bay bổng. Mình đã rất ngạc nhiên khi biết tác giả là một kỹ sư đã tốt nghiệp đại học Bách khoa chứ không qua đào tạo văn chương. Một người thuần kỹ thuật nhưng lại không hề khô khan, tác giả rất biết cách tận dụng sự logic của mình để đưa vào từng câu, từng đoạn.
Một trong những điểm mình cực thích nữa ở cuốn sách này đó là bìa sách. Bìa sách không khác gì bức tranh vẽ lại làng quê xưa (à thực ra không xưa lắm). Cái cột điện ở trong bìa sách vẫn đâu đó lấp ló ở làng quê mình, thật quá đỗi bình yên.
Nếu bạn đang cần một chút thư giãn, một chút lặng yên để tìm về những ngày tháng mê mải, thì đây, cuốn sách này là dành cho bạn.