Địa chỉ: https://maps.app.goo.gl/KPG1oDMJKxNVZgpe9
Mô tả nhanh
Ngôi lăng cổ tại chân núi Châu Chữ, Châu Ê, là nơi an nghỉ của thân mẫu Trung quân Nguyễn Văn Thành, một công thần triều Nguyễn. Lăng nằm trên gò nhỏ, đường thần đạo hướng Đông Bắc – Tây Nam, nghiêng Tây 30 độ, có phong thủy đặc biệt: hậu chẩm là núi Thiên Thai, tả long hữu hổ là núi Châu Chữ, Minh Đường tụ thủy với hồ bán nguyệt từ khe Châu Ê cách lăng 100m, nước chảy ra sông Hương gần chợ Tuần. Lăng dài 26m, rộng 11m, chia 3 phần: Phần I gồm uynh ngoài (bầu dục, cao 2,4m, trụ xoáy ốc 2,7m), uynh trong (tròn, cao 1,9m), và nấm mộ hình nhện (dài 3,4m, cao 1,7m, bia đá khắc chữ Hán “VIỆT CỐ NGUYỄN HẦU CHÁNH THẤT PHU NHÂN CHI MỘ”, chữ “HẦU” bị đục). Phần II có nữ tường (dày 0,9m, trụ cao 2,1m, đắp nghê đực và cái) và bình phong bia (dài 5,5m, cao 1,2m). Phần III gồm bồn tân nguyệt trì (cung ngoài 12,5m) và chậu hóa vàng mã. Sau lăng có bàn thờ thổ thần (cao 0,77m, bia ghi “THỔ THẦN”). Lăng mang dấu ấn phong thủy độc đáo, với mô típ “tân nguyệt trì” và nấm mộ hình nhện tạo biểu tượng “Nhật Nguyệt” (Minh), thường dành cho lăng hoàng đế hoặc mẹ vua, thể hiện tham vọng của Nguyễn Văn Thành. Ông chọn đất ngũ sắc và địa thế phát đế vương, vượt huyệt Định Môn của mẹ vua Gia Long, dùng nghê thay rồng để cầu phúc cho dòng họ. Tuy nhiên, sự vượt phép này, đặc biệt với tân nguyệt trì và địa thế đế vương, khiến vua Gia Long nghi ngờ ý đồ thoán đoạt. Ngôi lăng từ biểu tượng phong thủy tinh vi trở thành bằng chứng tội “sửa mộ mẹ quá phép”, đẩy Nguyễn Văn Thành vào kết cục bi thảm: uống thuốc độc tự tử chết